
Quiet Emotions
by Judy Burnette
I always wanted more from you
than you were willing to give;
So now we've gone our separate ways
each with different lives to live.
The bond will always be there
the friendship always intact;
But the time for us has come and gone
and the pages of time, you can't turn back.
I will always be a friend to you
and wonder how you are;
The smiles and laughter I will remember
and our fights have become painless scars.
Sometimes on those busy days
when you've a thousand things to do;
Please let me glide slowly through your mind
and spend some time with you.
In that quiet moment
when you're surprised to find me there;
Just remember even with the distance between us
I am still someone who cares.
-------------------------------------------------------
Oh gosh, that something on my mind, dunno what, but sometimes losing a friend, it hurts.

, xong số 1
, chết thật, nó đang rơi tự do!!! Mình đã cảnh báo mấy đứa bạn rồi (nhưng thật ra chỉ là trêu chúng nó) nhưng trong bụng vẫn nghĩ chắc cái chỉ số nó bị man man nên mới vậy. Thế là thang máy mở cửa, cả bọn bước vào, nhấn nút số 7, chờ mấy giây cái cửa mới đóng lại (cứ như bà già ấy). Hic, cái thang nó cũng lên, số 1, số 2, số 3, tự nhiên nó giựt giựt mấy cái, số 6, số 7, xong nó đứng im, nó không mở cửa
. Lúc này thì đứng tim, cạy cửa nó cũng không ra, bấm chuông báo nó cũng không sáng đèn => bàn phím tê liệt
. Hic, chả biết làm sao, tự nhiên đèn sáng, nó nhảy số 6, xong số 3 (thiệt tình là không có số 5, số 4), hic, nó mở cửa, hú hồn, chỉ biết bước ra và từ tầng 3 đi bộ lên tầng 7
!!! Tức một cái là đi bộ lên, ngồi hát được 15 phút cúp điện, lại đi bộ xuống. Lúc này lại nghĩ giờ đứa nào đang đi thang máy, chết còn ghê hơn khi nãy!!!
